Thứ Tư, 3 tháng 12, 2008

Hồi ký......

Thời... lãng tử...
Thế rồi , một hôm anh Trí đến nhà nói chuyện và rủ mình tham gia sinh hoạt bên thiếu niên tiền phong với anh, mình bắt đầu"trổ tài" trước đám đông , mới đầu hơi nhát nhưng riết rồi tự tin hẳn lên, với lại hình như lúc ấy chỉ có mình là biết đàn và biết chút ít nhạc lý nên ai cũng "dè" .
Được một thời gian , mình được "nâng cấp" lên đội văn nghệ thôn, rồi đội văn nghệ xã .Lúc này mới bắt đầu tự học đàn ghitar .Nhờ chút vốn nhạc lý và sự đam mê mình học rất nhanh ,đi làm rẫy cầm cái cán cuốc tưởng tượng cái cần đàn cứ bấm tới bấm lui cho nhuyễn tay thành ra làm có được là bao ,về nhà bỏ cuốc xuống là ôm ngay cây đàn , bị ông bà già "dũa " liên tục : đờn ra cơm ra gộ chi mà en rồi ngồi đờn miết không lo làm en chi hết! ...hic... đấy ! đâu phải dễ, mình phải "vượt" qua thử thách với niềm đam mê của mình.Những năm 77,78,79 phải nói là những năm rất thịnh với đội VN xã Tân Minh , năm nào hội diễn ở huyện cũng đoạt giải , năm 79 được đi hội diễn ở tỉnh ,bài hát tân cổ "Mùa xuân trên đất Tân minh" anh Lang viết bé Thu Thanh hát đạt giải nhất mới ghê chứ!Nói có trời, thành tích vậy đó chứ có được gì đâu! thậm chí còn lén xúc gạo nhà đi tập ...hic...ai cũng bị cha mẹ hoặc vợ con ta thán , tội nhất là anh Lang , chị làm giáo viên thời ấy đã khổ rồi, anh thì mãi bám theo đội không làm rẫy được càng khổ hơn ,chị giận anh không lo cho gia đình , có lần về nhà kiếm cơm ăn mở nồi ra chỉ toàn giấy khen! thế là.......
Hồi đó ,đói vật chất đã đành còn đói về món ăn tinh thần nữa chứ! nếu mà không có đội văn nghệ chắc buồn thê thảm lắm! chiếu phim thì tháng , vài tháng mới chiếu một lần , mỗi lần nghe loa tối nay chiếu phim tại....là mọi người nhất là thanh thiếu niên đang ở ngoài đồng nôn nóng lắm! lo "gác kiếm" sớm về nhà tắm rửa ăn uống để còn kịp xem phim...kỳ thực khổ thế đấy mà sao thấy vui lạ thường .!
Mình thì còn một thú vui nữa là :đá bóng !hồi còn ở SG có tập đá lẹt xẹt nên về đây thấy có đá banh là"nhào" vô liền , mới đầu đá ở bãi đất kế bên hội trường thôn, dần dà chuyển qua bãi đất bên cạnh nhà thờ ,toàn là đá chân không chứ giầy đâu có,vậy mà ngon lắm nghe đá giao hữu hết đội trong xã , ngoài xã rồi đá với Z30D ,rồi tuyển Hàm Tân ,Xuân Hưng...sau này chú Năm rượu làm mạnh thường quân mới có giày có áo quần .Mình lúc đó làm thủ môn , đúng là có" hoa tay" nghe ,đàn cũng "hay" chụp banh cũng "tài"..hic... ,phản xạ tốt và cũng hay chọc đối thủ lắm!,cứ khi nào nó dắt banh gần tới khung thành là mình chọc :Ê! đá đi tao chụp nè ! vậy mà nó líu quíu đá tầm bậy liền ! ......
Một lần đá với đội Z30D ,Lưu Niêm lúc đó là "tường thuật viên" tại chỗ ,anh ta đang thao thao bất tuyệt thấy mình bay người chụp dính quả bóng ,cao hứng buột miệng gào lên:"Chín bù lon"đã xuất sắc bay người ........hoan hô "Chín bù lon" ,vậy là mình chết tên luôn .......còn bên văn nghệ mình là ..."Chín đờn cò".....hic....( Nè! nói nhỏ nghe ,hồi đó nhiều "fan" hâm mộ lắm , nhưng mà ...hổng chịu!)....
Lãng tử là vậy !ngày đá banh tối tập văn nghệ ,làm rẫy thì cầm chừng với lại đất đai chẳng có bao nhiêu thành ra cũng rảnh.Đây cũng từng làm"trâu" đi che đường , làm lá buông,và một mình dám xách rìu lên núi ông Phật chặt cây về làm nhà đứng tán hẳn hoi đó nghe! hồi đó bọn trong xóm chê mình "công tử" nên tự ái không bao giờ làm vần công.....
Mình với anh Trí hồi đó thân lắm! đi đâu cũng như hình với bóng ,hai anh em hùn tiền mua quyển sách dạy hòa âm và sáng tác của Hoàng Thi Thơ về tự học, viết thử rồi bổ sung góp ý nhau.Còn nhớ tác phẩm đầu đời mình viết là bài"Màu xanh tương lai"(hôm nào rảnh sẽ ký âm lại):
Đất nước chúng mình đang còn trong gian khó!
Ta hãy lên đường đi dựng xây quê hương
Vượt qua gian lao ,tìm màu xanh tương lai
Cho đất nước này ngày càng thêm tươi xanh
La lá la la là là la lá la la là....
Bừng sáng trong lòng ta một màu xanh tương lai...
(Bài hát rất đơn giản mộc mạc ,mang tính động viên , gia điệu cũng được nhưng lúc đó mình còn e dè nên không đưa ra)
Thân nhau quá cũng khổ ,suýt chút nữa mình cũng mang họa, bấy giờ anh tham gia tổ chức phục quốc mà mình đâu có biết , đến khi anh bị bắt ai cũng nghĩ rồi tới phiên mình , kỳ thực mình chơi với anh về âm nhạc , đờn ca vậy thôi , chính trị mình không bao giờ nghĩ tới.....chút xíu nữa lãng tử thành" lãng xẹt"gồi!....

Không có nhận xét nào: