Thứ Bảy, 13 tháng 12, 2008

Hồi ký.......

Thời ..."bay...bổng"...
Và từ hôm ấy tâm hồn mình như "bay bổng" ,mình nghĩ nàng còn "bâng khuâng" nên viết bài: "? tình yêu" để khẳng định tình cảm của mình .Sân nhà nàng bấy giờ trồng rất nhiều hoa Lưu Ly(for get me not) màu hoa tim tím nhạt ,thoang thoảng mùi hương nhè nhẹ ,rất du dương nàng bẻ một cành hoa tặng mình ,thế là mình viết bài "cành hoa for get me not" tặng lại nàng!Hai tâm hồn yêu nhau thật là thơ mộng ,trữ tình .Tối nào cũng vậy , học xong hai đứa ra đống củi ngoài gốc xoài ngồi tâm sự , không biết chuyện gì mà nói mãi tận khuya gần sáng cũng chưa hết !ừ- sao mà nhiều chuyện dữ vậy không biết? Thế mà sáng ra vẫn đi làm tỉnh bơ, còn vui vẻ nữa chứ ! đúng là sức mạnh của tình yêu trời ạ!...
Dần dà thiên hạ cũng biết chuyện hai đứa , ba má nàng không nói gì , thấy mình "đàng hoàng " nên cũng yên tâm ,hồi đó mình còn trẻ nhưng được cái chững chạc và đạo mạo lắm, mấy ông bà già thấy là "tin tưởng " ngay!...
Có một dạo trước đó , ông bà già nàng la rầy không cho nàng đi văn nghệ nữa :con gái con lứa gì đêm nào cũng đi.... Thế là nàng viết đơn xin nghỉ văn nghệ với lý do là bị bịnh "hen" ,trong đội ai cũng tưởng thật người đưa thuốc này ,kẻ đưa thuốc khác cho nàng uống,ba mẹ nàng biết la: sao dại vậy!
Ừ !nhờ nàng "dại" vậy nên mấy tay đang vo ve nàng bắt đầu chuyển hướng ,sợ mang "cục nợ" .
Rồi cũng đến tai ông bà già mình , mà cũng người trong đội chứ ai, tới "bàn"với ông già nào :con Xuân nó yếu đuối bịnh hoạn lấy nó sau này khổ lắm ..v..v... không biết là họ"thương " mình hay là.....Ông bà già cũng nghe theo lời đàm tiếu có ý ngăn cản mình , nhưng tình yêu đối với mình là trái tim ,là sự chân thành không so đo tính toán (bản chất của chàng"lãng tử" là vậy mà), dù thế nào mình cũng yêu thương nàng. Thấy nàng buồn buồn mình cứ tưởng nàng buồn vì bịnh nên viết bài" nỗi niềm"tặng nàng....
Thời gian trôi qua , tình yêu càng gắn bó, bao nhiêu thử thách cũng không làm suy suyển được tình cảm hai đứa . Có lần mình đi Madagui tuần lễ , cảm nhận dược nỗi nhớ nhung nên viết bài "nhớ" ,nàng ở nhà cũng vậy ,nhớ mình nàng viết bài "chiều thu" ...ôi mối tình "nghệ sĩ" thật bay bổng,thật lãng mạn....

Không có nhận xét nào: