Thứ Bảy, 6 tháng 12, 2008

Hồi ký...........

Thời....lãng mạn....
Những năm tháng ở đội văn nghệ là khoảng thời gian để lại nhiều ấn tượng và những kỷ niệm đẹp nhất trong cuộc đời mình.
Ngày ấy, đội văn nghệ như ngôi nhà thứ hai vậy, ban ngày đi làm rẫy cứ trông cho đến tối để tụ tập về cơ quan tập văn nghệ.Lúc đi thì rải rác kẻ trước người sau ,chứ lúc về ai ở dưới căn cứ 7 cũng chờ nhau về một lần ,trên quãng đường hơn 3 cây số mấy anh em vừa đi bộ vừa chuyện trò râm ran suốt cả quãng đường ,mỗi người mỗi chuyện mà toàn là chuyện tiếu lâm ,Thế Trinh thì có chuyện 3 điều ước , anh Lang thì :nghe anh đờn tui nhớ tới chồng tui...v...v....ôi thôi ! toàn là những chuyện tiếu lâm, cả bọn nghe cười muốn vỡ bụng....đến nhà tự lúc nào cũng không hay!
Đội văn nghệ thời ấy toàn là những gương mặt sáng cả , anh Lang ảnh "khôn " lắm !thấy cô nàng nào bắt mắt tí là mời vô đội (sắc trước thanh sau) hát, múa diễn kịch được thì tốt ,không thì hát hợp ca , múa tập thể . Vậy mà đúng nghe , đi hội diễn lần nào thấy đội Tân Minh cũng mát con mắt!Bởi vậy nên mấy con "ong" của đội khác cứ vo ve hoài...nhớ có lần hội diễn ở Lagi ,tay Liên của đội Tân nghĩa ; tay Sửu của Tân xuân câu nàng Mỹ Hạnh và Thanh Liên lên sân thượng nói chuyện làm anh Lang hoảng vía (mà không phải mình anh Lang hoảng đâu!..hic..) vội bảo Thy Xuân lên kêu xuống ,ai dè Hạnh xuống Xuân ở lại ...vậy là phải điều anh Lê Minh lên lần nữa kêu xuống tập để chuẩn bị diễn...( nghe nói tới tận bây giờ "con ong" Sửu vẫn còn vo ve TL)...thiệt là.....
Mấy anh đàn ông đàn ang nhà mình thấy vậy mà hiền khô ! ngoài Trần H với KL là nhận thấy được , còn tay nào cũng im im để bụng . Mình cũng vậy, hồi đó nhận việc tập hát nên có nhiều lợi thế ,ai cũng thích mình tập cả: Kim Lan , Ngọc Lý, Thy Xuân, Kim Quy, Mai Ngân.v.v...mình tập rất nhẹ nhàng ,vui vẻ ,không bao giờ la rầy , sai là tập đi tập lại chừng nào được mới thôi nên ai cũng ...mến! Nói thiệt, mình cũng lãng mạn lắm ! nàng nào cũng có nét riêng nàng ấy , nhưng kỳ thực mình lại để ý nàng Xuân ,thì để ý vậy thôi chứ đâu dám tỏ tình ,cô nàng ngày âý rất bặt thiệp ! cứ im im vậy ,kể cả với bạn gái ,ác cái là mình lại thích cái tính đó ,chúa ghét con gái nhiều chuyện,mỗi lần tập hát cho cô nàng mình rất thích ,nhịp nhàng vững còn giọng hát thì mượt mà truyền cảm, mình cũng lém lắm lựa toàn bài hát hạp với chất giọng và có "nội dung"để tập cho cô nàng, nhớ lần tập bài: Hạnh phúc ở quanh đây -anh Lang cười cười nói :cái thằng này nó tập cho con Xuân mấy bài có "vấn đề" nghe! nàng ta nghe vậy cười" thấy ghét"đúng là "thương dáng em cười ,nhớ nụ mắt bờ môi" .Hồi ấy chung quanh nàng cũng nhiều "fan" hâm mộ lắm!,mình so với cô nàng lúc bấy giờ còn "non" nên chưa mạnh dạn "tấn công".... hãy đợi đấy!...
Một lần đội được nghỉ tập để vô coi Z30D diễn văn nghệ ,mọi người đi hết chỉ còn mình nàng đứng xớ rớ vì chưa có ai chở , vậy là... có tui...có tui . Nói có trời thấy chiếc xe đạp mà thương cho nàng , không vè ,không phanh ,sên líp cà trật cà vuột cái yên sau thì chỉ lót miếng giấy cho khỏi văng đất ,hai đứa ì ạch mãi rồi cũng đến ,nàng hỏi có mệt không ? mình trả lời :khỏe tưng à ....hic...mà sao hồi đó "ngu" ghê nghe ,mệt muốn chết mà sao mong cho đường thật dài...thật dài.....hic...vậy mà có nói được gì đâu!!!
Rồi ngày ấy cũng đến!bữa đó tập ở trường Nguyễn văn Trổi ,tập xong mình "gơi ý "nàng học đàn , nàng "chịu"liền ,hai đứa bước ra về vừa đi vừa nói chuyện ,tới ngõ vô nhà, mình bỗng chợt nhớ ra : chết cha để quên chiếc xe đạp trên đó rồi! nàng ta tủm tỉm cười"thấy ghét"...may là hồi đó dân tình hiền lành chứ như bây giờ mất xe là bị gán cho là "dại gái"gồi!.... hic....

Không có nhận xét nào: