Thứ Hai, 27 tháng 9, 2010

Dìa...hưu....

....Không phải mình... dìa ... mà là vị lãnh đạo PGD của Quận Tân Phú ...dìa hưu...Lần này do các trường và nhóm lớp tổ chức....Liên hoan chia tay tuy đơn giản nhưng không kém phần long trọng ...đặc biệt hơn là mình được giao trách nhiệm ghi lại hình ảnh để tặng cô làm kỷ niệm (năm ngoái cũng có một vị dìa... nhưng không được "vinh dự" này vì ...mình chưa có máy chụp hình..hi...hi)...Ai dìa... và tổ chức như thế nào xin mời quý vị xem clip dưới đây sẽ rõ....









Và...



Quý vị thấy đó... thật đơn giản nhưng long trọng , hòanh tráng và đầy tình cổm ...phải hông...Mai mốt tới phiên mình biết có được một phần mừ đó hông nữa ...ha...ha...(Mơ...)
TB: Có ai thấy tui... trên đó hông ứa ..ừa.....Ai chụp hình cho mấy vị coi mà ...thấy!!!

Thứ Ba, 21 tháng 9, 2010

"Ngày mới trên cao nguyên"....

Mình đặt tựa đề như vậy vì... có một sự kiện làm mình cảm thấy rất vui ...Đó là mình đã thuyết phục được những Anh ...(Thôi gọi là Anh bạn cho gần gũi nhé! :D) ở vùng cao nguyên tại cây số 38 của Buôn mê thuột tao được hai blog nhungngaythangquamotthoidenho...Mình rất yêu sự chịu khó tìm tòi học hỏi của các anh , nơi xa xôi thiếu nhiều điều kiện và đường truyền cũng kém nữa , nhưng với quyết tâm bước đầu các anh đạt được là rất lớn bởi sự mới mẽ của nó không phải ai cũng làm được...Bây giờ mình yên tâm cho các anh rồi ...Cái tay HovanHanh(:D) làm thường trực blog rất tốt , rất nhạy bén, cứ đà này các anh phải đẻ thêm ngaymoitrencaonguyen nữa mới thỏa chí đó nghe hi..hi...
Nói vậy thôi chứ từ từ mà tiến các anh nhé ! Tôi đảm bảo rằng vài tháng sau thôi , mỗi anh cũng tự tạo cho mình một cái để tự do tâm sự ,tự do viết lách với khỏang trời riêng của mình ...như ra riêng vậy mà hì..hì...
Nói chung là cũng nhờ anh Bổn , và cũng nhờ mình đánh đúng tâm lý của mấy "gã" U50 này , bởi khi tuổi đã xê xề chiều người ta thường nhớ... thường luyến tiếc về buổi sáng tinh mơ....buổi trưa oi ả...buổi chiều vàng nắng hạ....hi..hi.......Và chỉ có blog này mới ghi lại những kỷ niệm vui buồn đó bằng lời văn ...bằng câu thơ ....bằng những hình ảnh xưa cũ mà mình đã lưu trữ ...nó sẽ tồn tại mãi trên blog này không bao giờ phai tàn ...và con cháu ta sau này sẽ đọc được sẽ thấy được "ngày xưa" chúng ta sống như thế nào....Thật hay phải không các Anh ...Mình xin chúc mừng các Anh và mong sớm đọc được những tác phẩm mới nhất....Một ngày mới trên cao nguyên đã bắt đầu rồi....