Thứ Ba, 27 tháng 1, 2009

Tâm sự mùng 2 tết




Dự định là ngày mùng 2 Tết hai vợ chồng về Tân minh nhưng nhà không có ai chăm sóc bà nội nên đành phải ở nhà cho ba mẹ con về thăm ngoại.Sáng 5h đi khoảng đâu 8h thì tới , đã dặn chạy chậm cho an toàn mà nó vẫn cứ đi nhanh ....thiệt là cứng đầu....















Ở nhà một mình buồn tình lên mạng viết blog cho đỡ buồn , nhưng biết viết gi đây.Ừ thôi ! mình sẽ tâm sự về một loài blog "tinhcachoem" vậy.

Tự nào giờ mình có viết nhật ký đâu, bao nhiêu ký ức đều để ở trong đầu, thỉnh thoảng thư thái hai đứa nằm nhắc lại chuyện xưa, lòng nao nao ước gì bây giờ là ngày ấy!vậy thôi....

Tình cờ lang thang đọc báo trên mạng thấy giới thiệu về blog nghe cũng hay hay ,lại miễn phí nữa !thế là mình đánh liều tạo một cái blog , nói thiệt! trình độ vi tính mình còn bèo bọt lắm nên hơi rụt rè ....Thôi kệ vừa làm vừa học .

Thế là "tinhcachoem " ra đời . Thật dễ dàng vì đã có mọi sự hướng dẫn cứ theo thế mà làm, cái chính là viết để duy trì nó .Bước đầu thật khó khăn , nhưng mình đã vượt qua được,vậy là mình trở thành một blogger viết về những chuyện của chính mình và những suy nghĩ của chính mình về cuộc sống đời thường đã và đang xảy ra ,trãi lòng cùng tất cả mọi người...






Một năm trôi qua ,đầy sóng gió lo toan , có những chuyện như từ trên trời rơi xuống ,cứ tưởng mình không vượt qua nổi, có ai biết đâu rằng đằng sau cái hài hước vui vẻ đùa cợt với mọi người đó ,kỳ thục là chỉ để khỏa lấp đi nỗi buồn đau vô hạn và cũng chỉ để "lừa dối", để an ủi chính mình... Và "tinhcachoem" đã làm cho mình "tỉnh"lại , mình cố viết , viết để quên đi ,viết để nhớ lại ,mỗi trang blog như làm mỉnh lấy lại thăng bằng trong cuộc sống hơn, bản lĩnh hơn .Mọi chuyện rồi sẽ qua , cuộc sống vẫn tiếp diễn , đâu phải sống cho riêng mình mà còn cho những người thân chung quanh nữa, đời đâu toàn màu hồng phải không? Và bạn có biết không ,nhờ nó mà bà xã mình như được sống lại ,tội nghiệp! cô ấy quá mong manh, yếu đuối trước những cú sốc của cuộc đời ,cô ấy bắt đầu nhận ra đời là vậy đó , chúng ta phải chấp nhận nó, sống cùng nó, không có ai là hoàn hảo cả,...phải đứng dậy...phải vươn lên....và ...và... con tim đã vui lại......



Thứ Hai, 26 tháng 1, 2009

khai "blog" đầu năm


Hôm nay mùng một Tết
Tớ khai "blog" đầu năm
Không biết viết gì hết!
Cứ cuội rồi lại nhăng...

Em ơi ! xuân đã đến kìa...
Sao còn đứng đó không mang bia với mồi?
Anh ơi! bia đã có rồi...
Xin mời anh uống , em đây ngồi làm... "mồi" cho

Xuân về được cái "ấm no"
Anh đây biết thế nên "bo" em nhiều!
Bo em một "khúc" tình yêu
Một file "blog" mới ,một liều thơ ngông
Bo em một đức ông chồng
Lang thang "tình chợ" ngó mong đôi đàng
Bo em nghệ sĩ lang bang
Điệu đàn tiếng hát "chiêu" hàng nàng xuân...

Anh ơi! ...đừng có xà quần...
Em ơi!xuân đã đến rồi!
Sao còn đứng đó... không lại ngồi với anh
Không đỏ thì uống đở... xanh
Sương sương một tí để anh.."yêu" nàng
Ngày xuân hoa cỏ mơ màng
Lâng lâng một cõi ngỡ ngàng nàng xuân...

Thôi"ông"! đừng có xà quần....

Thứ Tư, 14 tháng 1, 2009

khúc nhạc xuân



Trưa nay chở cu bi đi học về , trên đường nghe làn gió xuân nhè nhẹ lay trong hơi lạnh của cuối đông , mình bỗng cảm hứng ý nhạc của mùa xuân đang về : làn gió xuân dịu dàng, vờn nhẹ cánh hoa vàng...

Về nhà mình ngồi vào viết ngay sợ để lâu mất đi cảm xúc ;

Làn gió xuân dịu dàng
Mơn nhẹ cánh hoa vàng
Em vui cười khẽ hát
Anh hỡi! kìa xuân sang

Cùng chúc nhau nhiều điều
Luôn hạnh phúc an lành
Mang bao niềm vui mới
Cho mùa xuân thắm tươi

Xuân ơi! Xuân rạo rực trong ta
Xuân đẹp cùng muôn hoa
Yêu đời thêm thiết tha

Xuân ơi! bao lần rồi xuân tươi
Cho lòng mình thêm vui
Vì có nhau trong đời




Thứ Hai, 5 tháng 1, 2009

kim đô ...cưới

Hôm nay hai đứa lại đi dự đám cưới của con lão Lĩnh bạn ngày xưa cùng ở Tân minh vào Nhà bè hơn hai mươi năm nay.Vợ chồng Dung Phụng cũng vào trước từ chiều qua để còn gặp anh em tâm sự một bữa,vì dự đám cưới xong là về luôn do lão mắc cuộc họp quan trọng vào sáng thứ hai rồi .Vậy mà lần quần thăm con thăm cái mãi đến 8h tối anh em mới gặp nhau được .Lão Nam già bạn mình hay tin ra quán ngồi chờ ...chờ mãi đến lúc mấy anh em ra đủ thì lão đã say rồi, cũng lai rai với lão một tí rồi về nhà anh Bảy cho thoải mái ! Lúc này có thêm LH Thanh và lão Quang cũng mới đến, trông lão sao hôm nay ốm lạ chắc có lẽ lão "yêu" nhiều quá nên ốm chăng!hỏi lão chỉ cười, vậy là chắc rồi...!
Mấy anh em uống thêm mấy lon bia vừa nói chuyện trên trời dưới đất,chuyện con cái, rồi đến chuyện đi bộ đội của mấy lão , và y như rằng thế nào cũng có chuyện lão Quang rớt xuống cầu toàn sắt ấp chiến lược chỉa lên mà may mắn thoát chết , chuyện lão Phụng đi xe jeep bảo vệ cho xếp bị phục kích, chuyện lão Bảy binh em gái hậu cần bị đánh hội đồng, chuyên đào ngũ về thăm ông già bịnh v.v...lần nào gặp nhau cũng ngần ấy chuyện trong thời quân ngũ nhưng mình nghe không chán tí nào , mấy tay này ở cùng xã đi bộ đội cùng chỗ nên thương nhau như anh em ,luôn bảo vệ binh vực nhau,mình rất trân trọng tình cảm của mấy lão ,hồi đó mà được đi với mấy lão thì vui biết mấy!.....
Thắm thoát vậy mà đã hơn 12h khuya rồi , lão Quang rủ lên nhà chơi, nhưng mình phải về, sáng chở bà xã đi chợ mua cái gì đãi bạn hiền chứ!
Sáng ra, bàn với bà xã làm món bún bò đãi bạn , hai đứa đi chợ sớm để còn kịp nấu nướng.Bà xã hôm nay có bạn nên cố gắng trổ tài làm bếp , món này là món ruột nên cô nàng tự tin lắm , vừa làm vừa hát thật yêu đời(chắc chờ tiếng khen của ai đây)
Vậy mà chờ mãi đến 12h trưa mới đến nhà , thôi thì ăn cho rồi để nguội lạnh hết . Công nhận hôm nay món bún bò ngon hơn mọi khi nghe , cô nàng nghe khen thích lắm cười híp cả mắt hì...hì...

Chiều nay còn dự đám cưới nên mấy anh em uống lai rai thôi , ăn uống xong ngủ một giấc khỏe khoắn chờ tới giờ là "Kim đô cưới" . Đàn ông bọn mình thì đơn giản thôi, còn hai cô nàng dắt nhau đi làm đầu làm tóc cả tiếng đồng hồ , ừ! thì lâu lâu làm đẹp tí mà ,trông cũng xinh ra phết ....

Đến giờ ,mấy anh em tụ họp cùng đi ,hôm nay chủ nhật mà xe cũng đông kinh khủng , lòn lách gần cả tiếng đồng hồ mới tới nơi , lâu lắm không ra trung tâm thành phố , hôm nay thấy lạ và đẹp ghê!Tranh thủ thời gian mấy nàng chụp hình , rồi bắt cả bọn chụp chung làm kỷ niệm .

Tay Lĩnh đãi nhà hàng này nhìn bề ngoài thì sang quá , nhưng cách phục vụ hơi kỳ cục , lão Quang thấy phục vụ rót bia châm từng chút càu nhàu:sao không để lon lên bàn?Dạ để trên bàn chật lắm chú ơi ! ...hết đâu con rót phục vụ tới đó mà!.......ừ thôi ! nhập gia tùy tục , sao cũng được , mình bảo Quang.

Bữa nay cũng gặp mấy tay ở Tân minh vào , chú thím Lĩnh và cô Đào cũng về dự đám cưới cháu ,đúng là ở nước ngoài về có khác ,ai cũng ra vẻ cả ,chỉ có thím là hơi ốm thôi!
Sau phần làm lễ đơn giản ,mọi người bắt đầu ăn uống , mình thì chỉ ăn qua loa thôi ,chờ lúc lên hát tặng hai đứa nhỏ mấy bài hát cho vui .Ừ ! mà không biết mắc cái giống gì mà mấy lúc này mình thích hát ghê nghe! dự đám nào cũng xung phong lên hát khỏi cần giới thiệu( làm như hát hay lắm vậy đó )...hì ...hì....
Thấy vắng không ai hát mình lên liền , hỏi mấy tay đờn :hát được hông chú ! anh cứ hát thoải mái
.Vậy là làm liền ,bài đầu mình cũng hát bài "Lối nhỏ vào đời" vì nó hạp với đám cưới hơn .Hát xong mấy tay đờn khen hay quá yêu cầu làm thêm bài nữa ,( còn phải hỏi)đã chuẩn bị rồi nên mình hát tiếp bài "Đêm thành phố đầy sao" chưa thuộc lắm nhưng cứ hát (có đem theo giấy nhưng tới hồi coi thì lại không có kính... bó tay )


Rồi cuộc vui cũng đến hồi kết thúc , tạm chia tay nhau ,mỗi người một ngã Dung Phụng quyết định về Tân minh nên mình không dám bàn , chúc hai bạn về bình an , chỉ dặn khi nào tới nhớ báo tin cho hay , thực lòng bạn đi đêm khuya như vậy mình cũng không an tâm lắm! ....Đâu khoảng 0h30 sáng nghe điện thoại báo đã tới nhà rồi, mình chợt reo lên :ừ!vậy là khỏe rồi!.....