Thứ Ba, 18 tháng 11, 2008

Hồi ký.......

Thời...hết..biết.

Không hiểu sao khoảng thời gian này gia đình mình gặp nhiều chuyện xúi quẩy liên tục

Năm 72 ngay ngày đám giỗ ông nội ,anh bốn tự nhiên bỏ đi đâu mất !cả nhà đi tìm mãi không thấy ,đăng báo, lên đài rồi cũng biệt tăm luôn! Năm 73 đúng vào ngày mồng 5 tháng 5 bà nội té nằm liệt một chỗ.Tháng 4 năm 74 anh sáu mất , cái chết của anh sáu hoàn toàn gây bất ngờ cho mọi người, chỉ còn 1 tháng nữa là anh được đi Mỹ học thêm về kỹ thuật máy tàu ( ngoài vẽ anh còn biết về kỹ thuật) do ông giang đoàn trưởng ưu ái cho đi và chỉ có 1 mình anh được đi ,vì thế nảy sinh sự ganh tỵ ,anh ngại điều tiếng nên xin được đi trực chiến trong tháng này để anh em khỏi phân bì , được vài ba ngày , hôm ấy trên chiếc tàu tuần tra chỉ có 4 người : 1 lái tàu, 1 sửa tàu,và 2 lính quan sát,không có trở ngại và va chạm gì, vậy mà anh sáu rớt ngay vào dòng nước xoáy chết, lúc ấy anh mới cưới vợ được 3 tháng.Mọi nghi vấn đều dồn vào 3 người còn lại ,giang đoàn yêu cầu gia đình làm đơn kiện , nhưng hồi đó cũng thiệt thà nghĩ :có kiện thì cũng chết rồi , nên lại thôi!...
Quả thật nạn tai đến dồn dập như thế ai mà chịu nổi!
Không chịu nổi ...rồi...cũng phải chịu!!!
Và....năm 1975 giải phóng về....
Giải phóng về ,gia đình mình lật qua một trang khác...chú sáu đi tập kết về , vào Sài gòn chú "động viên" gia đình đi vùng Kinh tế mới, lúc ấy chú rất có uy ,mọi lời nói của chú đều "đúng " cả , cha mẹ nghe theo liền đăng ký tự nguyện xung phong đi đầu ,sau này mới biết trong xóm chỉ có mình đi chứ có ai đi đâu...trời...!

Không có nhận xét nào: