Thứ Tư, 7 tháng 10, 2009

chuyến đi ...cảm nhận....

Về Tân minh nhiều lần, nhưng chưa lần nào mình có cái cảm nhận về cuộc đời mang tính "Tư duy"đến vậy , có lẽ lúc trước mỗi khi về mình chỉ bù khú vào những cuộc vui , những kỷ niệm ,thoáng qua rồi quay lại thành phố với sự phấn khích hả hê nên không suy nghĩ đến... !

Đang nhớ Tân minh sẳn thằng con có việc đi ngang qua đó mình tranh thủ theo về , gặp anh em cũng vui vậy nhưng có cái gì đó khiến mình lại suy nghĩ lan man về con người ,về cuộc sống đời thường ...Lần này trở lại thăm xóm cũ thấy nao nao buồn , cảnh xưa vẫn vậy! khác chăng là có đường dây điện chạy qua ! còn lại là xơ xác tiêu điều ...thoáng nỗi quạnh hiu...!

Vào nhà Tiến râu chơi , căn nhà trống hoác chẳng có tài sản gì giá trị ngoài "dàn Karaoke" cũ mèm với chiếc ghita thùng rách nát ,còn lão thì ...thân hình ốm nhách râu tóc xồm xoàng "điểm xuyết" thêm chiếc răng cửa bị sún nữa thật chẳng ra làm sao cả ,được có "dàn con " 6 hay 7 đứa thì phải chỉ nhớ là có1 đứa con gái còn là trai hết nhưng nghe nói học hành không đến đâu cả , mà với đàn con như vậy nuôi cho ăn đã là quá lắm rồi lấy đâu mà học hành ! Gặp mình lão vui lắm , đãi mình chầu karaoke với 2 xị đế quê ,thấy lão còn yêu đời hát hò là tốt rồi , nhưng sâu thẳm trong mắt lão biết bao là suy nghĩ lo toan ...Mình thấy se se lòng , so với lão mình quá ư là hạnh phúc rồi dù là không trọn vẹn , cuộc đời là vậy chẳng ai giống ai, mỗi gia đình mỗi cảnh đời !Rốt cuộc mình cũng phải tin vào định mệnh , ai cũng đã từng muốn vượt qua ,nhưng sức người có hạn !...
Về kể cho bà xã ,nghe cũng xúc cảm ghê lắm nên chợt nói : ừ thôi !không ưu tư nữa , mình còn may mắn hơn nhiều người , hãy tin yêu vào cuộc sống !... Cầu mong lão có niềm tin và nghị lực để vượt qua cuộc đời đầy gian nan thử thách ,mơ đến một ngày mai tươi sáng hơn ......

Không có nhận xét nào: