Thứ Sáu, 2 tháng 9, 2011

"Khép"

Nhân đọc bài "Chẻ" của tác giả Nguyễn Văn Phúc Lộc _Nguyễn Lam Kiều bên nhà Tây Sơn mình cảm thấy có gì đó "gay gắt" quá ...chợt cảm hứng nên bài thơ "khép" để đáp từ...


"Chẻ"

Chẻ sương chẻ bụi chẻ bùn
Chẻ hạt mưa nặng trĩu cùng nước mây
Chẻ cho tan nát đời lầy
Chẻ cho mớ gánh hoa gầy đau thương
Chẻ không khí chẻ lạch mương
Chẻ từng ngọn gió đau thương đất trời
Chẻ trùng điệp điệp sóng khơi
Chẻ mù mịt bụi chơi vơi tanh bành
Chẻ vào đám khói lanh quanh
Chẻ cho gãy khúc những mành u mê
Chẻ chẻ chẻ…

Quy Nhơn, NVPL – NguyenLamKieu – 8/2011

"Khép"

Khép lại đôi bàn tay
Nguyện cầu cho nhân thế
Khép lại đôi mắt lệ
Trôi đi những tủi hờn
Khép lại ,khép lại hơn
Những ưu tư phiền muộn
Khép lại bao ham muốn
Cho cuộc sống bình an
Khép lại cái hoang đàng
Để đời còn lẽ sống
Mở ra tia hy vọng
Cho kẻ lạc lối đường
Đừng khép lại tình thương
Bởi đời là bể khổ…
Tham ,sân.si,hỉ,nộ,ái,ố….
Có tránh được là bao !
Thôi thì khép lại mau
Cho lòng mình thanh thoát…..
............................

2 nhận xét:

Trần Ngọc Luyện nói...

Bài thơ của thyxuan đã tạo một dấu ấn trên trang tayson12ab. Nhiều bạn bè bên FB cũng ghé vào đọc và Cô Đào ở Phù Cát, BĐ (bên trang huongxua)cũng có dịp đọc bài của e. Cố lên nha!
Chúc thyxuan - doanchin thật hạnh phúc và nhớ sáng tác hay hơn nữa nghen :D

thanhvan nói...

Tui thì khi nào hết củi mới Chẻ,gió to,nắng quá thì khép,còn...tối thì đóng...luôn,chứ Chẻ như Ông ấy thì thua.Mong có những tác phẩm Mới để mình được chiêm ngưỡng.